“一笑粲万瓦( yī xiào càn wàn wǎ )” 宋 ·黄庭坚

qū gōng jīng mèng hán , jiǎo jiǎo rù yǒu xià 。

曲肱惊梦寒,皎皎入牖下。

chū mén wèn hé xiáng , cén jì shěng zhōng yè 。

出门问何祥,岑寂省中夜。

héng é xié qīng nǚ , yī xiào càn wàn wǎ 。

姮娥携青女,一笑粲万瓦。

huái wǒ jīn yù rén , yōu dú bǐng dà yǎ 。

怀我金玉人,幽独秉大雅。

gǔ lái jué zhū xián , gài wèi zhī yīn zhě 。

古来绝朱弦,盖为知音者。

tóng chuáng yǒu bù chá , ér kuàng zǐ zài yě 。

同牀有不察,而况子在野。

dú lì zhàn shǎo wēi , cháng huái hé yóu xiě 。

独立占少微,长怀何由写。